Edit: Preiya
"Thiên Thiên, chẳng lẽ gả cho ta, thật sự khiến nàng không thể tiếp nhận như vậy sao?" Tôn Nghĩa Đình có chút tổn thương. Hắn thích nàng lâu như vậy, mà nàng lại chưa từng coi trọng hắn.
Ngô Thiên Thiên có chút xấu hổ, sao nàng có thể không biết Tôn Nghĩa Đình đối với mình tốt chứ, có lúc hắn còn trêu nói muốn cưới nàng làm thê tử, nàng chỉ coi như hắn phát điên, ngược lại cũng không để ý chút nào, chẳng qua lần này náo loạn trước mặt phụ mẫu, sợ là không có giải quyết dễ dàng như vậy.
"Thiên Thiên!" Tôn Nghĩa Đình gọi nàng, "Ta biết nàng thích Dụ Vương Gia, ta thừa nhận, ai bảo ta xuất hiện muộn hơn hắn chứ? Nhưng hiện giờ người nàng phải gả lại là Mộ Dung Hoài, sao ta có thể cam tâm đây?"
Ngô Thiên Thiên chưa bao giờ thấy hắn nghiêm trang như thế, cặp mắt chứa đầy thâm tình, nàng chợt có chút đứng ngồi không yên, quay mặt đi nhỏ giọng nói: "Ta phải gả cho ai mắc mớ gì tới ngươi?"
"Thế nào lại không liên quan đến ta chứ?" Tôn Nghĩa Đình kích động kéo tay của nàng, mặc cho nàng dùng sức giãy giụa chính là không buông ra, Ngô Thiên Thiên dứt khoát bỏ qua, giương mắt nhìn hắn, chỉ thấy vẻ mặt hắn đầy buồn rầu, vốn là dung mạo tuấn lãng có chút phong trần mệt mỏi, thậm chí có một chút nhếch nhác, hắn là bởi vì vội vã chạy tới sao? Một dây cung căng thẳng trong lòng nàng khẽ run lên.
"Thiên Thiên, mấy ngày trước ta đi tới thôn trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thiep-lat-ban-dau-lat-vuong-gia-phuc-hac/2377806/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.