"Eirlys... Eirlys! Chúng ta đã đến phương bắc rồi, cuối cùng ta cũng có thể đưa nàng trở về nhà rồi. Lâu đài có chút rộng lớn với đơn sơ, nhưng ta sẽ nhờ Maria trang trí lại để nó trở nên xinh đẹp như cung điện Hera. Chắc chắn khi nàng nhìn thấy sẽ rất thích..."
"Eirlys ngoài trở đang bắt đầu đổ nhưng cơn mưa đầu tiên của mùa hạ rồi. Ta sợ nàng trong phòng buồn chán mãi nên đưa nàng ra ngoài cho dịu mát. Suýt chú nữa là bị Maria mắng té tát một trận vì không cẩn thận để y phục trên người nàng bị ướt..."
"Nhưng chiếc lá vàng của mùa thu đã rụng gần hết rồi Eirlys. Trời cũng sắp trở lạnh rồi, rất nhanh thôi chúng ta sẽ được thấy nhưng bông tuyết mà nàng yêu thích nhất, những đóa hoa xinh đẹp nhất của mùa đông..."
"Bệnh của hoàng thân đã được chữa khỏi rồi Eirlys, cậu của nàng đã cho ngài ấy uống máu của mình. Nhưng bọn họ vẫn không muốn có con mà cố tình ép ta trở về kế vị, thật sự rất phiền phức..."
"Cuối cùng tên nhãi William kia cũng đã chịu kết hôn rồi, nếu nàng gặp được phu nhân của cậu ta chắc hẳn sẽ ngạc nhiên đến mức không thể nào tin được...."
"Hôm nay ta đã cho trồng một vườn hồng ở sau cung điện của chúng ta. Chẳng đến vài tháng nữa khu vườn của lâu đài sẽ ngập tràn trong sắc hoa đỏ rực, tuy không phải giống hồng leo ở Rosaline, nhưng cũng gần như tương tự. Nàng sẽ sớm tỉnh dậy và ngắm nhìn thành quả ta tự tay chăm sóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thien-than-cua-cong-tuoc-quy/2063582/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.