" Sau sự kiện đó mẫu hậu của ta thực sự đã mang thai và ta đã được sinh ra với lời nguyền như vậy. Cho dù bọn họ có làm cách gì, ấn ký đó vĩnh viễn đều không thể biến mất, cho dù Albert đế đã dùng sinh mạnh của mình để chuộc tội, lời nguyền cũng không thể hóa giải. Một ngày nào đó ta sẽ thực sự biến thành ác quỷ như lời bà ta nói. Nhưng Eirlys à ! ta không sợ điều đó, nhưng nếu nó khiến nàng cảm thấy ghê tởm ghét bỏ ,t a sẽ thực sự sợ hãi ..."
Đại công tước mệt mỏi gối đầu trên chân nàng mà nghẹn ngào nói, đến một góc mặt của mình cũng không muốn để nàng nhìn thấy, lại càng không muốn nhìn thấy biểu cảm nào đó của nàng. Anselm sợ một lần nữa ngước lên sẽ vẫn lại là ánh mắt đó, ánh mắt giống hệt của mẫu hậu khi nhìn thấy bản chất thật sự của con người hắn.
" Đại công tước !"
"Anselm ! hãy gọi ta là Anselm. Đừng dùng kính ngữ để gọi ta nữa được không Eirlys ?" Hắn cầu xin nàng, chỉ có như vậy hắn mới cảm thấy giữa nàng và hắn không tồn tại bất kì khoảng cách nào. Eirlys thật sự ở bên cạnh hắn, trái tim của nàng vẫn hướng về hắn.
" Anslem. " Nàng chiều theo ý của đại công tước, gọi tên hắn một cách ấm áp đầy tự nhiên không chút gượng gạo, tựa như đó là một cái tên thân quen mà nàng đã gọi không biết bao nhiêu lần . Cảm xúc chân thật của nàng cũng vì chủ nhân cái tên đó mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thien-than-cua-cong-tuoc-quy/1685982/chuong-82.html