Sau bao nhiêu ngày liên tiếp nửa mê nửa tỉnh, nàng cuối cùng cũng có thể hồi phục lại một cách bình thường. Eirlys tỉnh lại khi ánh nắng ban mai đã chiếu rọi qua khung cửa sổ, bầu không gian ngập tràn ấm áp, tiếng chim ríu rít đầy lạ lẫm vang lên ngoài cửa sổ khác hẳn so với sự tĩnh lặng ở dinh thư mọi khi.
Eirlys lúc này mới phát hiện căn phòng tràn ngập màu sắc mang vẻ đẹp dịu dàng cùng chiếc giường công chúa mình đang nằm hoàn toàn không thuộc về dinh thự ở lãnh địa Klaus . Trong cơn mê man trước đó nàng có từng nghe mang máng đến việc đại công tước muốn đưa nàng đến đế đô của Creseent , hắn là nàng đã ngủ quá lâu và đã đến nơi từ lúc nào mà không hay biết.
Nàng muốn chống tay ngồi dậy, lại cảm thấy bàn tay trái của mình như bị thứ gì đó mạnh mẽ luôn giữ chặt liền khẽ nhíu mày mà nhìn xuống.
Vậy mà lại là ngài ấy ! đại công tước chẳng biết từ bao giờ đã ngủ gục bên cạnh nàng, thứ bao chọn nắm chặt lấy bàn tay nàng không một khắc rời bỏ kia cũng là tay của ngài ấy. Anselm dường như vẫn chưa lúc nào thoát ra khỏi sự phòng bị rằng nàng sẽ rời khỏi hắn, cho đến khi ngủ vẫn là một mực cảnh giác, khuôn mặt cương nghị luôn lạnh lùng kia chẳng thể nào thư giãn một cách bình thường như mọi khi được.
Đại công tước có vẻ như đang rất khó chịu và phiền muộn, nàng hoàn toàn có thể cảm nhận được hắn đang cảm thấy thiếu thốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thien-than-cua-cong-tuoc-quy/1685952/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.