" Eirlys ! nàng đang ở đâu? nàng dám như mà chạy trốn ...nàng lừa gạt ta...Eirlys cho dù nàng có trốn đến chân trời góc bể ta cũng nhất định sẽ tìm được...
Cho dù có có phải làm mọi cách độc ác nhất cũng phải cột chặt lấy nàng bên thân, nàng chỉ có thể là của ta, thân xác hay linh hồn cũng chỉ có thể là của ta....
Trong nhận thức mơ hồ còn sót lại duy nhất của ban thân , Eirlys dường như nhìn thấy đại công tước đang đứng trước mặt mình, bộ dạng hắn trông vô cùng lạnh lẽo đáng sợ. Hệt như lần đầu tiên nàng gặp hắn ở tòa tháp đen, toàn thân đều là giáp phục kín mít, chỗ nào cũng nhuộm đỏ màu máu , trên tay còn cầm thánh kiếm đã chém giết không biết bao nhiêu mạng người , duy vẫn chỉ có đôi mắt đỏ đục của lộ ra. Nhưng khác hẳn là ánh nhìn dành cho nàng, nó không lạnh lùng vô cảm như lúc đó, mà bây giờ tràn ngập trong đó chính là sự thống hận cùng, căm ghét.
Eirlys hoảng hốt muốn giải thích trước hắn, cho dù có cố gắng gào thét đến khi cổ họng bị đau rát đến mức nào nhưng đều không thể phát ra bất kì âm thanh nào. Nàng dường như bị nhận chìm trong nối thống hận kia mà rơi vào tuyệt vọng...
" Nàng không có bỏ trốn, nàng không vứt bỏ hắn, xin đừng rời khỏi nàng như vậy một lần nữa có được không....ai cũng vậy, tại sao đều ban cho nàng niềm tin, ban cho nàng tình thương nhưng rồi đều có thể tàn nhẫn mà chấm dứt hết tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thien-than-cua-cong-tuoc-quy/1685935/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.