- Hỡi thiên thần cao quý của trần gian, ta có thể mạn phép được ưu ái hôn lên bàn tay xinh đẹp của nàng không.
William Green vậy mà lại cung kính khụy một bên đầu gối , đưa tay đến trước mặt nàng , dịu dàng thành khẩn nói .Vậy mà lần đầu tiên hắn làm vậy trước một nữ nhân không phải là nữ hoàng bệ hạ, dùng lời chào trang trọng nhất của một quý tộc, xin phép được hôn lấy bàn tay nàng.
Eirlys tuy không được được tiếp xúc nhiều với lễ nghi của hoàng gia, nhưng vì thân phận sau này của nàng có thể liên quan rất lớn đến đại công tước. Maria bắt buộc nàng phải học qua, dù chẳng bao giờ Eirlys dùng tới nơi cả, một là vì Anselm không quá xem trọng vấn đề này hai là vì hắn cũng đâu có cho nàng tiếp xúc với bên ngoài. Nàng dường như chẳng bao giờ có thể dùng tới nơi cả, nhưng dù vậy với trí nhớ của một thiên tài nàng hiện tại đương nhiên hiểu rõ hành động kẻ lạ mặt này.
Khác xa với vẻ cợt nhả ban đầu, hắn hiện tại phải vô cùng tôn trọng nàng mới dám làm như vậy, và Eirlys nghĩ mình không hề đủ tư cách để nhận nó vì thân phận hiện tại của nàng là một tù binh.
Trong khi chỉ vài giây trước, lúc hắn đến gần, nàng dường như đã muốn phóng con dao nhỏ trong tay theo bản năng phòng vệ của mình. Hiện giờ lại bị bộ dạng lật mặt này của hắn làm cho có chút gượng gạo, phân vân, thậm chí nổi da gà với dáng vẻ đầy sủng nịnh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thien-than-cua-cong-tuoc-quy/1685917/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.