Eirlys choàng tỉnh dậy, khuôn mặt tuyệt sắc một vẻ tái nhợt, lấm tấm mồ hôi. Hóa ra chỉ là mơ, sau bao nhiêu năm đến thế giới này, nàng lần đầu mơ lại những kí ức kinh khủng đó. Ngay khi nàng đã thực sự có thể sống như một con người, điều nàng nhớ lại không hề là chuyện tốt về cuộc sống trước kia.
-Tiểu thư..- Nàng chợt nghe thất tiếng khẽ gọi mình, Eirlys nhìn qua một lướt căn phòng rộng lớn sang trọng này,nhưng không một bóng người. Cuối cùng lại thấy Maria cùng những nữ hầu đang thập thò ngoài cửa nhìn vào trong, chắc bởi vì qua lớp màn, họ không hề biết nàng đã tỉnh. Đúng hơn là không biết nàng vẫn còn sống ...
- Maria. - Eirlys nhẹ nhàng mỉm cười gọi bà, bọn họ liền như một bầy ong vỡ tổ liền thi nhau ùa vào nhìn nàng, ai cũng đều vui mừng mà thở phào nhẹ nhõm, tạ ơn trời vì tiểu thư chưa chết.
Tầm rèm lớn được kéo gọn lại, ánh sáng ban mai liền xâm chiếm toàn bộ căm phòng khỏi sự tối tắm, Eirlys lúc này mới nhìn lại khoảng trống rộng lớn lạnh lẽo bên cạnh. Đại công tước không còn ở đây nữa, hình như đã rời đi từ rất lâu...
Mọi người trong phòng liền tấp lập chuẩn bị mọi thứ cho nàng, từ váy vóc đến bữa sáng, ai cũng vô cùng bận rộn.
" Bụp !" tiếng động lớn vừa mới vang lên, mọi ánh mắt liền đổ dồn lên nàng. Eirlys vừa muốn bước xuống giường,nào ngờ đôi chân như thể mất sức liền ngã bụp xuống đất. Y phục hôm qua vốn đã sớm bị đại công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thien-than-cua-cong-tuoc-quy/167688/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.