Thật nực cười khi ngày tàn của Rosaline cũng là ngày nàng được nhìn thấy ánh sáng bên ngoài sau mười bảy năm giam cầm. Eirlys giờ chẳng khác nào một đứa bé ba tuổi, vô cùng lạ lẫm với tất cả những thứ bên ngoài. Trên đường áp giải nàng không ngừng tò mò nhìn dọc đường mỗi lần xe ngựa đi ngang qua một ngôi làng hay khu rừng nào đó.
Phải ! đúng là xe ngựa, một tù binh như nàng thay vì bị xích lại và bị khéo đi thành từng đoàn, nàng lại được bọn họ sắp xếp ngồi trên một chiếc xe ngựa. Eirlys ngồi một mình trong đó, ở đây ngoài phu xe thì phía sau nàng chính là một đoàn kỵ binh nghiêm trang đi thành từng tốp hừng hực khí thế. Thật kì lạ có đúng không ?
Trước khi được tái sinh ở thế giới này nàng vốn là một sản phẩm thí nghiệm của tổ chức sát thủ với cơ thể nửa người nửa máy mang bộ dạng của một đứa trẻ mười hai tuổi. Eirlys được sản xuất ra như một cỗ máy giết người hoàn hảo, kể từ lúc nàng có được ý thức thì cuộc sống của nàng chỉ dưới ánh đèn phòng thí nghiệm cùng với những bài kiểm tra vô nhân tính dùng để tàn sát con người.
Eirlys không có suy nghĩ, không có cảm xúc, cùng với một thân thể không có cảm giác, đúng bản chất của một cỗ máy được tạo ra chỉ làm theo mệnh lệnh...
Cho đến lúc chết , những thứ nàng biết được cũng chỉ nỗi buồn khi bị kẻ khác chế diễu, niềm vui khi có một thứ được gọi là gia đình, và nỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thien-than-cua-cong-tuoc-quy/167682/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.