Chu Mạn Hồng vẫn luôn khá tò mò về Giang Kiều, vừa nghe nhân viên nói rằng Lương Thừa An đã đưa người đến, cô liền bỏ công việc trong tay xuống đi tìm bọn họ. 
Đến phòng riêng vừa mở cửa bước vào, cô liền đối mặt ngay với Giang Kiều đang ngồi hướng mặt về phía cửa, phản ứng đầu tiên chính là —— Wow, nhân viên trong nhà hàng quả thực không hề khoa trương, quả thực là cậu nhóc đẹp trai một cách quá đáng, khí chất cũng rất xuất chúng. 
Lương Thừa An đang rót trà, thấy cô đi vào liền gọi một tiếng: "Dì." 
Trên đường tới đây, Giang Kiều đã nghe Lương Thừa An kể qua về Chu Mạn Hồng, cũng lên tiếng chào hỏi theo: "Chào dì Chu." 
"Gọi dì Chu cái gì" Chu Mạn Hồng sờ sờ lên mặt mình, kéo một chiếc ghế ở bên cạnh và ngồi xuống, cười tủm tỉm nói, "Khiến người ta già rồi nha." 
Cô mặc một chiếc sườn xám thêu màu trắng nhạt, cả người trông thanh lịch và phóng khoáng, giọng nói vừa nhẹ nhàng vừa vui tươi, người khác khó lòng không nảy sinh hảo cảm. 
Giang Kiều vốn nghĩ rằng cô là dì của Lương Thừa An, ngang hàng với mẹ của mình, nên gọi là dì, thấy cô có vẻ không thích, liền đổi lời nói: "Chào chị Hồng." 
"Phụt --- Khụ khụ!" 
Lương Thừa An bị sặc một ngụm nước trà, cách gọi này của Giang Kiều đùng một cái làm cho mình tăng bối phận, bất đắc dĩ nhìn cậu một cái: "Gọi lung tung gì thế." 
"Dì Chu nghe không hay, chị Hồng cũng không thích hợp, cứ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thien-nga/3495786/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.