Tất cả mọi người không thể nào biết được thế giới trong mắt tiểu thế tử là như thế nào. Từ nhỏ tiểu thế tử liền phát giác mình không giống như mọi người, tựa hồ có thể thấy được yêu ma quỷ quái mấy thứ linh tinh. Ngay từ đầu tiểu thế tử rất sợ, sợ mấy thứ này thương tổn hắn, cũng sợ bí mật của mình bị người khác phát hiện, cho nên luôn giả bộ như không nhìn thấy. Tỉ dụ cho dù có thấy một tên quỷ không đầu nằm dài trên bàn ăn cơm, hắn cũng có thể nhìn sang mẫu thân mà cười tươi roi rói.
Dần dần tiểu thế tử trưởng thành, phát hiện ra quỷ quái này nọ không hãm hại mình, thêm nữa là tuy hắn có thể nhìn thấy, nhưng rốt cuộc là chỉ nhìn được, chứ nghe không được mà chạm vào cũng không được.Tiểu thế tử tâm trạng thoải mái, giống như thân thể có hộ pháp phò trợ, chân run rẩy, chuẩn bị cùng quỷ tâm sự, đương nhiên là vào thời điểm không có ai khác. Đối tượng mà Tiểu thế tử lần đầu tiên thu hết dũng khí đến bắt chuyện là một lão quỷ ngụ trong phủ. Lão quỷ mặt mày hiền lành, chỉ là không còn tứ chi, thoạt nhìn có chút quỷ dị. “Lão nhân gia, ngươi có thể nghe được ta nói chuyện không?” Tiểu thế tử tuy gan dạ nhưng lúc bắt chuyện vẫn không khỏi lúng túng, ngữ khí không tự nhiên mà trở nên dè dặt.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.