Chương 29
Lộc Kỳ mới chỉ chạy xuống được hai tầng, thì bắt gặp hai người đàn ông mặc đồ tây trang, thân hình cao to cường tráng, có vẻ rất giỏi võ, bọn họ đứng ở chỗ đó như muốn lấp kín cả cầu thang.
"Lộc.... Lộc tiên sinh....." Có một người trong đó tiến lên nói chuyện: "Chúng tôi là vệ sĩ của Mộ tổng, ngài ấy bảo chúng tôi đi lên đây, bắt một tên bệnh tâm thần rồi báo cảnh sát."
Nghe thấy bọn họ nói mình là vệ sĩ của Mộ Nam Kiều, Lộc Kỳ thở phào nhẹ nhõm, cậu vội vàng hỏi: "Mộ Nam Kiều đâu rồi?"
"Mộ tổng....." Hai người nhìn nhau, "Mộ tổng vừa mới lái xe đi rồi."
Lộc Kỳ suýt thì tức đến mức bật khóc, người này chạy cái gì mà chạy chứ?!
Cậu chen từ khe hở giữa hai vị vệ sĩ, tiếp tục chạy xuống lầu.
"Lộc tiên sinh!" Có một vị vệ sĩ đi xuống thăm dò: "Mộ tổng đã lái xe đi rồi, ngài không đuổi kịp được đâu......"
Lộc Kỳ mặc kệ, cậu cứ chạy thẳng xuống lầu nhìn một lần, đừng nói xe, ngay cả khói xe cậu cũng không nhìn thấy.
Cậu đứng đó hoang mang, như nhớ tới cái gì lại sờ vào trong túi tìm di động, nhưng lại sờ không thấy, cậu quên cầm theo rồi.
Đứng một hồi lâu, cậu có chút tủi thân mà hít hít mũi, nghĩ thầm sao người này lại chạy nhanh như vậy chứ, cũng không cho cậu nói được một câu nào cả.
Đằng sau truyền tới tiếng động, Lộc Kỳ quay đầu lại, hai vị vệ sĩ kia đang áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-the-than-bi-bach-nguyet-quang-bat-di-roi/3388528/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.