Vạn Ấu Lam bị mang vào phủ Tĩnh Vương, còn không kịp nhìn kỹ chung quanh, đã bị gia đinh trong phủ Tĩnh Vương lạnh mặt đưa tới một sân an tĩnh không có người.
Người của hồi môn của Vạn gia xung quanh nàng đều bị đưa đi nơi khác, bên cạnh không có lấy một người để nói chuyện, Vạn Ấu Lam cuối cùng cảm nhận được tia kinh hoảng lo sợ sinh ra ở dưới đáy lòng kể từ khi luôn thuận buồm xuôi gia lúc xuyên qua tới giờ.
Thân thể bị Tĩnh Vương ném xuống đất đến giờ vẫn ẩn ẩn đau, Vạn Ấu Lam nhịn không được muốn nhìn ra bên ngoài, liền thấy trước mặt là một vị thái giám hình như là thái giám hầu hạ bên người Tĩnh Vương, cười như không cười nói: "Vạn cô nương đúng không, điện hạ nói ngài ấy có một số việc muốn tìm ngài hỏi một chút, ngài đi theo ta nhé?"
Vạn Ấu Lam lấy ngọc bội trên người bỏ vào lòng bàn tay Vương Hữu Toàn, lấy lòng mà cười cười: "Vị công công này, ngài có biết Tĩnh Vương tìm ta hỏi chuyện gì không?"
Vương Hữu Toàn thấy thế, ước lượng ngọc bội, cười nói: "Vạn cô nương đi thì sẽ biết."
Vạn Ấu Lam xem thấy sắc mặt hắn không đổi nhận lấy ngọc bội của mình, lại mạnh miệng cái gì cũng không nói, sắc mặt thật sự nhịn không được thay đổi, tuy rằng thành thành thật thật đi theo phía sau Vương Hữu Toàn, lại nhịn không được thầm mắng đối phương một câu "Lão thái giám chó chết".
Ra khỏi tiểu viện, Vạn Ấu Lam lập tức bị hai gia đinh giữ chặt hai bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-the-bao/997130/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.