Tử Tiêu đã chết. Tống Lương Trác bị ngồi tù, mang tội danh giết người.
Có nhân chứng, có vật chứng, quá mức ngoài dự đoán của mọi người, ngay cả Tống Lương Trác cũng hoang mang. Tất nhiên là Tống Thanh Vân không tin, nhưng lại không thể không tin chứng cớ đã tìm được trước khi hắn vào đại lao. Hết thảy những cái này đều diễn ra trong một đêm đó.
Ngày hôm sau, Tiểu Thất chuẩn bị về nhà ăn cơm trưa cùng Tống mẫu, trước lúc nàng xuất phát thì mỹ phụ nhân đã tự mình đến.
Mỹ phụ nhân gặp mặt liền cười hớ hớ giữ chặt Tiểu Thất nói: “Đừng đi trở về, cùng nương về Thông Hứa chờ trước đi.”
Nhìn thấy mỹ phụ nhân thì tất nhiên Tiểu Thất rất vui mừng, quay đầu nói: “Vì sao phải đi về trước? Án tử của tướng công xong rồi sao?”
Mỹ phụ nhân xoa xoa gương mặt của Tiểu Thất, cười dịu dàng, “Không có, nhưng là nương phải trở về chiếu cố nhị tỷ của con, lúc này bụng của nàng càng lúc càng lớn, dù sao cũng phải có người hiểu ý ở cùng. Thất nhi trở về cũng tốt, giúp nương chăm sóc. Thất nhi yên tâm, tướng công nhà con à, sẽ cùng cha con trở về sau, khẳng định sẽ không chạy đâu.”
Tiểu Thất mím môi cười, bước qua cọ cọ cánh tay của mỹ phụ nhân làm nũng, cười nói, “Nương a, con muốn chờ tướng công cùng nhau đi. Con đã nói sẽ đợi hắn, không thể nói chuyện không giữ lời.”
Mỹ phụ nhân cười điểm trán của Tiểu Thất, “Ở đâu chờ mà không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-that-cham-da/2706332/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.