Tống Lương Trác rời khỏi bữa tiệc thì trong lòng mọi người đều rõ ràng, có vài người trẻ tuổi thân nhau ồn ào muốn đi nháo động phòng, bị một câu nói của Lưu Hằng Chi cản lại.
Lưu Hằng Chi thần bí hề hề nói, “Người ta là bổ hôn, tẩu tử có thai, không thể nháo!”
Sao? Có thai! Mọi người há mồm kinh ngạc, Lưu Hằng Chi u buồn im miệng.
Lưu Hằng Chi nhìn Nhược Thủy đang cầm mấy quả khô chạy tới, trong mắt đột nhiên tưởng tượng ra Nhược Thủy đang mang thai. Lưu Hằng Chi lắc lắc đầu, ngầm bực việc định ngày thành thân trễ, thành thân đã không trước Tống Lương Trác, đứa nhỏ lại có trễ hơn người ta, chẳng phải là không được làm lão đại hay sao? Khoanh tay ngồi nhìn đứa nhỏ của Ôn Minh Hiên sinh ra rồi, bên này khẳng định cũng sẽ nhanh thôi, nhà bọn họ không lẽ lại làm thứ ba hay sao?
Tiểu tam đấy! Biểu tình của Lưu Hằng Chi thật đau khổ mà thở dài.
Rời khỏi bữa tiệc còn có Lâm Tử Tiêu. Nàng vừa rời đi thì Tống mẫu liền bảo Đông Mai đi theo ngay.
Tử Tiêu tránh khách mời cùng hạ nhân, đến thẳng chỗ cổng trong ngăn lại Tống Lương Trác mặt đang tràn ý cười. Dường như Tống Lương Trác có chút say, thấy Lâm Tử Tiêu lại cười cười, chỉ là tươi cười này lại không ấm áp, tràn đầy tình cảm như lúc nãy, có chút lạnh của tháng mười một.
Tử Tiêu cũng cười cười, “Chúc mừng nhị ca.”
Tống Lương Trác bước lùi vài bước, nhìn tiểu viện ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-that-cham-da/2706324/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.