Lúc Tống Thanh Vân cùng Tống Lương Trác từ phủ nha trở về thì trời đã tối rồi. Tiểu Thất cùng Tống mẫu tán gẫu cũng có thể xem là hài hòa, có thể xem như Tiểu Thất đã bỏ đi cách nói năng không suy nghĩ của mình.
Ăn cơm chiều xong thì Tống Lương Trác trò chuyện cùng nhị lão, tối nay tự nhiên Tiểu Thất cũng cùng ăn. Dường như Tống Thanh Vân cũng còn nhớ đến cuốn [Thập Thất Thiếp] kia, ngẫu nhiên có thể ngầm nói một câu nhắc.
Tống Thanh Vân không nói thẳng, Tiểu Thất cũng tự nhiên không nghe ra được ẩn ý. Tống Lương Trác lại làm như không biết, Tống mẫu cũng không hiểu nghĩ gì, cũng làm như không biết chỉ lo nói chuyện phiếm.
Trên đường lúc Tống Lương Trác nắm tay Tiểu Thất trở về viện nhưng cũng không nhịn được mà nở nụ cười. Cuộn tranh chữ kia, đoán chừng sẽ khiến cho lão gia tử nóng ruột nóng gan một thời gian.
Tiểu Thất nghiêng đầu nhìn Tống Lương Trác cười, cũng híp mắt cười theo, “Tống tri huyện, hôm nay ta gặp Tử Tiêu cô nương.”
Tống Lương Trác ngừng cười nhìn Tiểu Thất. Tiểu Thất chu miệng nói: “Vì sao nàng lại kêu chàng là nhị ca?”
Tống Lương Trác nghe vậy không nhịn được mà nhăn mày lại. Nhị ca? Xưng hô này quá mức xa xôi, lúc trước nghe cảm thấy nặng như là trách nhiệm cả đời, hiện tại lại cảm thấy nhẹ như lông hồng.
Tiểu Thất lắc lắc tay Tống Lương Trác, bĩu môi nói: “Tướng công tốt, về sau ta cũng gọi chàng là ca có được không?”
Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-that-cham-da/2706290/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.