Tiêu Thập Nhất Lang lại xông vào Ngoạn Ngẫu sơn trang.
Y vừa nhìn là thấy ngay nụ cười ngây thơ, ôn nhu ngọt ngào của Tiểu Công Tử.
Tiểu Công Tử đang ngồi dựa trên một nhánh cây tòng, hình như đang đợi y, nàng ta cười nhẹ nói:
- Em biết thế nào anh cũng về đây, chỉ cần đến đây một lần, không ai có thể bỏ đi được.
Thần sắc của Tiêu Thập Nhất Lang rất là bình thản, nhưng gương mặt y thì trắng bệch muốn sợ, y lạnh lùng hỏi:
- Nàng đâu?
Tiểu Công Tử chớp mắt hỏi:
- Anh đang nói ai, Liên Thẩm Bích Quân?
Nàng ta cố ý kéo dài chữ Liên nặng ra một chút.
Gương mặt của Tiêu Thập Nhất Lang vẫn bình thản, y nói:
-
Tiểu Công Tử nhoẻn miệng cười nói:
- Cô ta về lại còn sớm hơn anh một chút, bây giờ hình như đã ngủ rồi.
Tiêu Thập Nhất Lang trừng mắt nhìn nàng ta, khóe mắt hình như muốn rách ra.
Tiểu Công Tử không dám nhìn vào mắt y, long lanh mắt nói:
- Anh có muốn em đưa anh đi tìm nàng ta không?
Tiêu Thập Nhất Lang nói:
- Muốn!
Tiểu Công Tử cười ngặt nghẹo, nói:
- Em sẽ giúp anh chuyện này, nhưng anh phải có gì để đền ơn.
Tiêu Thập Nhất Lang nói:
- Cô nói.
Tiểu Công Tử đảo quanh tròng mắt, nói:
- Chỉ cần anh quỳ xuống, lạy em, em đưa anh đi ngay.
Tiêu Thập Nhất Lang chẳng nói thêm một tiếng, y lập tức qùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thap-nhat-lang/2137429/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.