Edit: Sakura Trang
“Đừng đụng ta, van cầu các ngươi, van cầu các ngươi” Mộ Sí kêu thê thảm, trong lòng thay đổi giống như cưỡi ngựa ngắm hoa vậy, thật là đau… Ta sắp chết…
Mộ Sí hôn mê bất tỉnh, y thật yên tĩnh, như oa oa tinh xảo vậy. Hạ thân không ngừng chảy máu để cho Trương thái y vô cùng khó giải quyết.
“Mau đút thuốc treo mạng” Trương thái y luống cuống, có thể lần này…
Treo mạng, treo? Khổng Dư của hắn, phải rời đi?
Sợ hãi to lớn cuốn tới, đầu óc biến thành một mảnh màu đen, đau đớn trong lòng khuếch tán toàn bộ lồng ngực, nơi cổ họng chua xót gần như không thể hô hấp.
Là hài tử nhà ai khóc thê thảm như vậy?
Không, thật giống như không phải hài tử khóc, là lang quân nhà ai đánh nương tử?
Không, thật giống như cũng không giống như, là ai đang chặt cây? Hay là giết heo?…
Là tiếng tiêu? Đúng rồi… Khó nghe cực kỳ, ta từng nghe qua tiếng tiêu tuyệt nhất đó là… Đó là nghe ở đâu chứ?
U u truyện cốt âm, thanh thanh nhập quân nhĩ. Không vọng ngàn dặm xa, chỉ mong vào quân tâm.
Ngươi… Ngươi nguyện ý hay không…
Trương thái y bên cạnh không nhìn nổi “Hoàng thượng, chuyện khẩn cấp, ngươi có thể thổi cẩn thận hay không?”
“…” Không phải Tiêu Diễn không thổi cẩn thận, tay của hắn run dữ dội, thở không ra hơi, có thể phát ra tiếng đã không tệ rồi.
“Nguyện… Nguyện ý… Ách.” Mộ Sí chậm rãi mở mắt ra, thật ồn ào, trên người thật là đau, dưới người vô cùng…
“Khổng Dư ngươi tỉnh! Ngươi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-nhap-nhi/1659452/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.