Edit: Sakura Trang
Tiếng chuông một tiếng tiếp một tiếng vang lên, thiên tử băng hà, hưởng ba mươi sáu tuổi.
“Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết, kim tiên đế băng hà, quy về ngũ hành, trẫm thừa hoàng thiên chi mệnh kế vị, theo di mệnh của tiên đế, chế hoành đồ thịnh thế, một lòng kế thừa tổ tiên, yêu mến con dân, chấn sóc triều cương, tuân thủ nghiêm ngặt làm theo, tri hiền thiện dụng, sớm chiều kính dịch, kim đại xá thiên hạ, vân vân cung đọc trước hướng chi chữa, lấy quang hồng nghiệp, bố cáo thiên hạ, hàm sử văn chi.”
“Khổng Dư, từ hôm nay trở đi ngươi chính là quân hậu của Ngã triều.”
Tần hề tần hề, kỳ chi phượng dã.
Phát như vân, ngọc chi thiến dã.
Tử chi thanh dương, dương thả chi nhan dã.
Triển như chi nhân hề, bang chi viện dã!
“… Bệ hạ” Một triều thay đổi, Mộ Sí cũng không biết đối mặt Tiêu ca ca của y như thế nào.
“Kêu ta Tử Chước, ta không muốn xưng trẫm ở trước mặt ngươi, ngươi cũng không cần kêu ta bệ hạ có được hay không…” Một tiếng bệ hạ của Mộ Sí lđể cho hắn không biết lấy được ngôi vị hoàng đế là đúng hay sai.
“Được…. Ách” Hài tử đã sáu tháng càng ngày càng lớn, đá lên người cũng hơi đau chút.
“Đến, ngồi xuống nghỉ ngơi một chút.” Tiêu Diễn cẩn thận đỡ y ngồi ở trên tháp mềm đặc chế, tay nhẹ nhàng đặt lên, xoa một vòng lại một vòng, “Lớn thật nhanh a”
“Vâng…” Hoàng đế, tồn tại thật đáng buồn a, thành tường cao lâu, gạch ngói đỏ xanh, cả đời cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-nhap-nhi/1659445/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.