Editor: Sakura Trang
“Lục gia, nhiếp hồn châu… Vỡ” Vu y run rẩy nói.
“Chết tiệt!” Tiêu Thức mắng xong, đá một cái về phía vu y, cũng không chú ý đến đáy mắt vu y trong nháy mắt thay đổi… Tựa như vui sướng, tựa như lạnh lẽo?
Chuyện này càng ngày càng khó làm….. Tiêu Thức vô cùng tức giận cũng vô cùng hối hận, nếu là sớm biết Mộ Sí ở trong lòng mình có tầm quan trọng như vậy, ban đầu nói gì hắn cũng sẽ không đem Mộ Sí chắp tay nhường cho người.
Khi nói kế hoạch cho Mộ Sí nghe thì, đôi mắt cố nén nước mắt của Mộ Sí, cùng với câu nói đau triệt nội tâm đầy bất lực kia “Tiêu ca ca, ngôi vị hoàng đế còn trọng yếu hơn ta sao?”
Thế gian kỳ diệu là đây, một tiếng tiêu tạo nên một cuộc gặp gỡ, một cái lựa chọn sai lầm, lại tác thành cho đối phương? Hay là tác thành cho mình… Cái này đều là nói sau.
“Ngô… Nước” Mộ Sí ngủ quá lâu giọng có chút khàn khàn.
Tiêu Diễn thử nước ấm, sau đó từ từ đỡ Mộ Sí dậy, cẩn thận đút nước cho y.
Uống nước xong tinh thần cũng khôi phục một ít, tay chạm nhẹ lên bụng, nơi đó vẫn mềm mại ấm áp, không biết hài tử….
“Hài tử vẫn còn, chẳng qua là ngươi không tốt lắm” nghe được hài tử vẫn còn, Mộ Sí cũng yên lòng, đến nỗi câu nói đằng sau kia, y không quan tâm cũng không muốn quản.
Thấy phản ứng của Mộ Sí, Tiêu Diễn không khỏi có chút tức giận, cứ không quan tâm thân thể mình như vậy khiến hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-nhap-nhi/1659438/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.