Editor: Sakura Trang
Tiêu Diễn quyết tâm phải lập tức thành hôn với Mộ Sí, Mộ Sí mang thai, hơn nữa mười năm chờ đợi hắn nên cho Mộ Sí một cái nhà.
“Khổng Dư, chúng ta lựa ngày thành hôn có được hay không?”
“Được”
“Khổng Dư, ngươi yên tâm, ta cả đời này chỉ biết có một mình ngươi làm thê tử”
“Vâng”
“Khổng Dư, ngươi thật là xinh đẹp, xuyên hỉ phục nhất định sẽ rất đẹp.”
“….”
“Khổng Dư, nói thật lần đầu tiên ta gặp ngươi ngươi còn là một đứa trẻ năm tuổi cơ, dù thanh tú, nhưng hoàn toàn không nhìn ra sẽ có dung mạo như vậy.”
“….” Trong con ngươi Mộ Sí động một cái nhưng vẫn không có nói chuyện.
Tiêu Diễn cảm giác được lời Mộ Sí Mộ Sí càng ngày càng ít, một mực tìm đề tài muốn nói chuyện với Mộ Sí, nhưng từ hôm Mộ Sí nhức đầu đến giờ liền càng ngày càng đờ đẫn, có thì nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ có thể nhìn cả ngày, Tiêu Diễn hỏi y nhìn cái gì, y chỉ ổ chim trên mãi hiên ngoài phòng.
Gần đây trong ổ lại mới nở mấy con chim non, có thể là lần đầu làm phụ mẫu, một bên muốn chăm sóc ấu tể mới nở một bên muốn làm ổ chống lạnh, mặc dù là loài chim tự do cũng vì những việc này lộ ra mệt mỏi, nhưng cũng không khó nhận ra sự hạnh phúc trong đó.
Tiêu Diễn thuận thế nhìn ra tổ chim, nhẹ nhàng ôm lấy Mộ Sí, bàn tay ấm áp giúp y xoa xoa bụng khó chịu, mỉm cười nhẹ nhàng thổi khí vào bên tai của y, “Ngươi cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-nhap-nhi/1659436/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.