Diệp Mạt Sơ vừa phẫn nộ vừa cảm thấy bi thương, nàng thấy không đáng thay cho tỷ tỷ, càng thấy đau lòng cho tỷ tỷ. Tỷ tỷ tốt như vậy, tại sao lại phải chịu khổ sở thế này.
Diệp Mạt Sơ muốn khóc thật to.
Nhưng từ khi tỷ tỷ xuất giá, huynh trưởng qua đời, nàng đã hiểu rằng, khóc lóc cũng vô dụng.
Nàng đè nén cảm xúc đang cuộn trào trong lòng, hít sâu một hơi, buộc mình phải bình tĩnh lại: “Hạ Anh, đừng khóc nữa, có ta ở đây rồi.”
Hạ Anh hai mắt đỏ hoe: “Nô tỳ chỉ là đau lòng đại tiểu thư, cuộc sống như vậy, không biết khi nào mới đến hồi kết.”
Diệp Mạt Sơ cúi đầu trầm tư, một lát sau, nàng ngẩng lên nói: “Ngày mai là ngày công bố kết quả thi Đình, với tài học của Châu lang quân, nhất định sẽ đỗ đạt. Đến lúc đó, ta sẽ nhờ Châu lang quân viết một bức thư cho đại cô gia, ta sẽ cùng ngươi đến Huy Châu thăm tỷ tỷ, chắc hẳn Nghiêm gia nể mặt Châu lang quân, sẽ có chút kiêng dè, không dám quá đáng với tỷ tỷ nữa.”
Thu Sương mắt sáng lên: “Đúng vậy, Châu lang quân là người đứng đầu kỳ thi Hội năm nay, biết đâu còn có thể đỗ Trạng nguyên.”
Hạ Anh cũng lộ rõ vẻ vui mừng, liên tục gật đầu: “Chỉ cần Châu lang quân ra mặt, nhị tiểu thư, người có thể ủng hộ đại tiểu thư rồi.”
Nói được một nửa, Hạ Anh lại đổi giọng, lo lắng nói: “Chỉ là, người còn chưa xuất giá, làm như vậy có ổn không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-mai-yeu-kieu/3709727/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.