Edit: Mãn Lạc
Beta: HuynM
-
Buổi tối ngày hôm đó, Thẩm Chấp đưa cô về đến trước cửa nhà, không nhịn được mà trực tiếp hỏi cô: "Cậu có gì muốn nói với tôi không?"
Trà Trà vẻ mặt thất thần, sau đó nhìn hắn nói: "Hẹn gặp lại vào ngày mai?"
Thẩm Chấp im lặng, ánh mắt cụp xuống nhìn thẳng vào mắt cô, hắn đưa tay lên, xoa xoa đầu của cô, nói: "Ngày mai gặp lại."
Gió chiều cuối hè chậm rãi trôi đi, vừa ấm áp lại có chút ẩm ướt, cứ thế lướt qua má hắn.
Đứng dưới ánh chiều chạng vạng, rốt cuộc Thẩm Chấp cũng hiểu ra một câu-hiệu ứng cánh bướm.
Có rất nhiều điều đã thay đổi kể từ khi thái độ của hắn thay đổi.
Trái tim chìm nổi nhẹ nhõm.
Sau khi hắn tìm hiểu được một số điều, lồng ngực ngột ngạt cũng cảm thấy dễ
chịu hơn nhiều.
Thẩm Chấp biết rằng có lẽ năm nay, hắn không thể chờ đợi lời tỏ tình của Trà Trà.
Hắn trằn trọc, cả đêm khó ngủ, mỗi sáng thức dậy, hắn đã mất nhiều thời gian để đảm bảo rằng bây giờ hắn thực sự đang sống ở tuổi mười sáu.
Thay vì hoàn toàn mất đi một năm đó.
Dù không bao giờ lừa dối một lần nữa trong đời, nhưng Thẩm Chấp vẫn mất đi một thứ gọi là "cảm giác an toàn."
Thẩm Chấp vẫn như cũ ở bên cô cùng cô lớn lên như thanh mai trúc mã.
Ngày tháng thật bình lặng và ảm đạm. Năm thứ hai của hắn, ba mẹ hắn qua đời, mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-mai-trong-truyen-troi-giang-nu-chinh/2069213/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.