Edit: Huyendrm
Beta: Phượng Cửu
-
Thật ra Vu Cố không có nhiều kiên nhẫn đối với việc chăm sóc con cái, nhưng phần lớn anh đều che dấu cảm xúc, khiến người ta không nhìn ra vui buồn.
Trà Trà nghỉ sinh xong thì lập tức đến công ty làm việc.
Bình thường, toàn là Vu Cố chăm sóc con gái, đặc biệt là nghỉ đông và nghỉ hè, anh dường như trở thành người chồng của gia đình, nuôi con dưỡng cái, nhàn nhã tự tại.
Hạt Lựu Nhỏ từ khi biết đi đường nói chuyện đã lộ ra tính cách nghịch ngợm thích gây sự.
Trong nhà này, người có thể uốn nắn bé chỉ có Vu Cố.
Giữa trưa hôm nay Vu Cố muốn mang cơm cho Trà Trà, anh xách theo hộp cơm, đang định đi thì cẳng chân bị một đôi tay mũm mĩm ôm chặt lấy, Hạt Lựu Nhỏ ngước khuôn mặt nhỏ tròn tròn lên, đôi mắt đen nhánh nhìn anh: “Cha, con cũng muốn đi tìm mẹ.”
Vu Cố trầm mặc vài giây, mặt lạnh vô tình kéo tay nhỏ của bé ra: “Không thể.”
Hạt Lựu Nhỏ muốn khóc nhưng không dám, từ trước tới nay cha đều không ăn bộ dáng này, bé chớp chớp đôi mắt hồng hồng, ủy khuất nói: “Con nhớ mẹ mà.”
Vu Cố sờ đầu bé: “Mẹ tan tầm sẽ về nhà.”
Hạt Lựu Nhỏ không vui dẩu miệng: “Nhưng bây giờ con muốn đi gặp mẹ.”
Khuôn mặt nhỏ của bé tỏ vẻ rất không vui, có vài phần giống Trà Trà.
Vu Cố khẽ thở dài, ngồi xổm xuống, thay con gái sửa sang lại đầu tóc, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-mai-trong-truyen-troi-giang-nu-chinh/2069208/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.