Edit: Laurent 
Beta: Mia 
- 
Cuốn nhật ký bị lật chưa đến một nửa, hộp thuốc lá bị lật tung nằm trên mặt đất, còn người nằm bất tỉnh trên giường. 
Đây chính là hình ảnh Nhan Tuệ đi vào nhìn thấy. 
Kể từ khi con trai nói muốn chuyển về ở ngõ hẻm, mỗi kỳ nghỉ Nhan Tuệ đều gọi điện thoại cho con trai, có thời gian nhàn rỗi sẽ tới thăm nó. 
Lần này điện thoại không thấy ai trả lời. 
Nhan Tuệ trong lòng lo lắng, lái xe tới tìm hắn. 
Bà không có chìa khóa, may mắn cửa không khóa. 
Bà đẩy cửa phòng ra, căn phòng im ắng không có tiếng động, âm thanh bước lên bậc cầu thang gỗ có chút vang vọng. 
Nhan Tuệ tự nhiên cũng không thích căn nhà này, luôn cảm thấy nơi này u ám, ánh sáng không tốt, trang trí cũng không đẹp. 
Phòng ngủ ở đầu cầu thang, cửa phòng đóng chặt. 
Nhan Tuệ nắm chặt chìa khóa trong lòng bàn tay, gõ cửa, qua nửa ngày cũng không có ai đáp lại. 
Bà nói: “A Chấp, mẹ vào đây.” 
Không có tiếng đáp lại. 
Nhan Tuệ mở cánh cửa phòng con trai, căn phòng tối như mực không có lấy chút ánh sáng, không bật điều hòa nhưng trong phòng vẫn lạnh lẽo. 
Bà tiện tay bật đèn lên, ánh mắt quét một vòng trong phòng ngủ, dừng ở góc. 
Thẩm Chấp an tĩnh ngủ trên mặt đất, đôi chân hơi cuộn tròn, ngay cả khi ngủ cũng là tư thế phòng vệ, lông mày nhíu lại, hình như đang gặp ác mộng. 
Nhan Tuệ nhỏ giọng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-mai-trong-truyen-troi-giang-nu-chinh/2069188/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.