Edit: Đỗ Y Y 
Beta: Phượng Cửu 
- 
Có một số rung động tựa như hoa tươi, đều có hạn sử dụng. 
Trà Trà chỉ liếc nhìn bọn họ, ánh mắt chưa từng dừng lại, rồi bước lên lầu. 
Cô vừa mới trở về ký túc xá đã sốt ruột gọi cho Vu Cố, rất lâu sau bên kia mới bắt máy. 
Giọng nói nghe còn say hơn trước, bộ dạng uể oải giống như vừa tỉnh dậy sau một giấc ngủ trưa, “Xin chào.” 
Có chút nhẹ nhàng, mang theo chút hơi say. 
Trà Trà tránh mặt bạn cùng phòng, đi đến ban công nhỏ giọng nói với anh: “Anh thấy tốt hơn chưa?” 
Vu Cố thực sự không khỏe lắm, buổi trưa bị các đàn anh rót rất nhiều rượu, chắc bây giờ tỉnh lại đầu vẫn còn đau, anh ngồi dậy, dựa vào gối, uể oải mở miệng nói: “Tốt hơn nhiều rồi.” 
Giữa trưa Vu Cố uống nhiều nên về nhà nghỉ ngơi một lúc, bố anh mới từ nước ngoài về, còn công việc của mẹ anh gần đây cũng không bận lắm. 
Khi anh và Trà Trà đang gọi điện thoại, mẹ Vu Cố gõ cửa, “Tiểu Cố, con có muốn uống nước không?” 
Vu Cố nói: “Mẹ, con không cần.” 
“Vậy buổi tối con có phải về trường học không?” 
“Con phải về.” 
“Không ở lại ăn cơm tối à? Bố con cũng vừa trở về.” 
“Không được.” 
Mẹ của Vu Cố là người ở Giang Nam, nên nói tiếng Ngô*. 
Vu Cố cũng có thể nói được vài câu, ngày thường anh nói chuyện với mẹ cũng dùng tiếng Ngô. 
(Tiếng Ngô được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-mai-trong-truyen-troi-giang-nu-chinh/2069186/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.