Trên cổ tay Thẩm Chấp vẫn còn dấu răng cô vừa cắn, có thể thấy rõ ràng được vết má. Da thịt lộ ra, máu đỏ tươi theo làn da nhỏ giọt xuống mặt đất. 
Miệng vết thương trông rất đáng sợ, nhưng không bằng một phần vạn đau đớn trong lòng hắn. Lồng ngực trống rỗng, đập hai nhịp đều không nghe thấy một âm thanh nào vang lên. 
Cho dù là trước ngày chia tay, cô vừa khóc vừa gặng hỏi hắn, trong mắt cô cũng không có hận ý mãnh liệt như hôm nay. 
Đôi mắt cô thông suốt sáng ngời, hiểu rõ mọi chuyện. 
Thẩm Chấp đã từng thích đôi mắt hồn nhiên này nhất. Sâu trong đôi mắt sáng lấp lánh lộ ra màu xanh thẳm, còn xinh đẹp hơn cả kim cương. 
Những ngày mới bắt đầu hẹn hò, khi Thẩm Chấp hôn môi cô, đều không thể nhìn thẳng vào đôi mắt hồn nhiên sáng ngời kia. Chỉ có thể dùng tay che mắt cô. 
Trong đôi mắt trong suốt này, hắn thấy bản thân bỉ ổi dơ bẩn. Dường như hắn đã quên, hắn cũng không tốt hơn Vu Cố là bao, hắn cũng là kẻ lừa đảo ti tiện. 
Tựa như giờ phút này, trong mắt thiếu nữ phản chiếu hắn, dáng vẻ vặn vẹo không giống người thường. 
Thẩm Chấp từng tưởng tượng mấy chục phản ứng của cô khi biết được những việc này, nhưng không có cái nào như bây giờ. 
Ánh mắt cô chán ghét, nghiến răng nghiến lợi mà nói cô hận hắn. 
Hận ý này đối với Thẩm Chấp mà nói giống như nặng ngàn cân, đến nỗi làm hắn khó có thể thừa nhận. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-mai-trong-truyen-troi-giang-nu-chinh/2069182/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.