Editor: Linh Ngọc
Chu Nguyệt có chút lúng túng nhìn con trai mình cười cười, nói: “Con traingốc, nói cái gì bán hay không bán, mẹ đây không phải là giúp con tìm vợ về đây hay sao?”
“Vậy mẹ có hỏi qua ý kiến của con chưa??” Trình Chi Ngôn trừng mắt đôi mắt trong suốt của mình, nhìn bà, từ từ hỏi.
“A...: Chu Nguyệt hơi hơi ngẩn ra, nhìn thoáng qua vẻ mặt con trai mình, suy nghĩ hỏi: “... Ý của con là như thế nào??”
“Con suy nghĩ một chút...” Trình Chi Ngôn bỏ lại một câu nói như vậy, rồi xoay người đi lên lầu.
Chu Nguyệt đứng trong phòng khách, nhìn bóng lưng nhìn con mình, có chút lo lắng?? Mà lo lắng điều gì??
Bà cùng mẹ Tiểu Thỏ bất quá chỉ là nói chơi, không đến mức làm thằng bé tưởng thật đấy chứ??
Thì ra thằng bé tưởng thật, Tiểu Thỏ vẫn chỉ là một đứa trẻ ba tuổi, cùnglà chỉ là thích thú nhất thời, mấy ngày nãy sẽ quên thôi...
Nghĩ như vậy, Chu Nguyệt nhịn không được lắc đầu, tính toán một chút, việccủa thằng bé mình vẫn không nên quản, tốt nhất là cô nên đi làm cô tốithôi.
Trong nhà Tiểu Thỏ.
Mẹ Tiểu Thỏ khuyên can mãi cuốicùng cũng dẫn được Tiểu Thỏ về nhà, ai mà biết đứa bé này vừa mới về đến nhà đã chạy thẳng lên phòng của mình, lục tủ quần áo lấy bộ áo ngủ màuhồng nhạt ra thay.
Chỉ có điều, dù sao cô vẫn còn nhỏ, tủ quần áo lại lớn như vậy, cứ lục như vậy hồi lâu, quần áo đã bị cô làm rãi rakhắp nơi, cô lại không tìm được quần áo của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-mai-ngoc-nghech-truc-ma-yeu-nghiet-qua-phuc-hac/55981/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.