“Đáng chết đáng chết……”
“…… Báo thù……”
“A a a a ——!”
Vô số tạp âm kích thích cảm xúc, trong đầu Đàm Tố là một mảnh hỗn độn, trong mắt quỷ tối đen ánh ngược ra thi thể ngã thành thịt nát, dần dần che kín màu đỏ tươi, hai hàng huyết lệ uốn lượn chảy xuống.
Khi quỷ hồn Nguyễn Tiêu đuổi tới nhà xác, nhìn đến chính là nữ quỷ hung lệ càng ngày càng cuồng bạo.
Cô đang không ngừng mà rơi lệ, huyết lệ từ cằm chảy xuống mặt đất hội tụ thành một vũng nhỏ, huyết lệ tỏa ra oán khí nồng đậm đến gần như ngưng tụ thành thực chất, mang đến một cảm giác điềm xấu khủng bố vô cùng.
Nguyễn Tiêu lập tức tế ra Ấn Thành Hoàng, trừ tín ngưỡng nhắm ngay nữ quỷ rồi ấn lên.
Một luồng thần quan mù sương thoáng chốc ùa ra, bao bọc lấy nữ quỷ, trói buộc chặt chẽ lại oán khí như xúc tua kia.
Đàm Tố chậm rãi ngẩng đầu, mơ hồ có một tia thanh tỉnh, cố hết sức mà nhìn về phía người trẻ tuổi trước mắt.
Người này cho cô cảm giác cực kỳ nguy hiểm, lại có một gương mặt quen thuộc……
Tiếng nói Đàm Tố khàn khàn: “Tiểu…… Nguyễn?”
Người trẻ tuổi trấn an mà cười cười với cô: “chị Đàm.” cậu thật ôn hòa mà nhìn cô, “Em nghe nói chuyện của chị rồi, nhưng em không tin. Cho nên em muốn hỏi một câu, chị —— thật sự là tự sát mà chết sao?”
Nhà xác nổi âm phong từng trận, quỷ khí dày đặc.
Đàm Tố quỷ tương dữ tợn ôm đầu, tóc dài vung loạn, trong ánh mắt ánh đỏ nồng đậm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-hoang-hien-dai/312239/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.