Khác với rất nhiều người, bởi vì thời trẻ từng gặp phải vài chuyện nên Lư Kiện tin tưởng một ít thứ thần quái. Sau khi nhìn thấy Đầu Trâu Mặt Ngựa và người mặc quan phục, phản ứng đầu tiên không phải có người lừa gã, mà là làm sao khiến chính mình thoát tội.
Cho nên Lư Kiện kinh hoảng thì có kinh hoảng, trong đầu lại xoay chuyển vô số ý niệm, nhanh chóng nói: "Thành Hoàng gia, lời kỹ nữ nói sao có thể tin đâu? Phải, tôi giật dây cho bọn họ, nhưng lão nhân gia ngài nhìn rõ mọi việc chắc chắn là biết, chuyện này là kẻ muốn cho người muốn nhận mà, đàn bà con gái như Thôi Oánh, vì muốn leo cao bảo cô ta học làm chó liếm cũng được. Tôi tốt xấu cùng cô ta là quan hệ hợp tác, cũng thường xuyên tìm việc cho cô ta. Chuyện lần này cũng là tôi lỡ tay, nếu không cô ta ít nhiều cũng coi như là cây rụng tiền của tôi, tôi không có việc gì hại cô ta làm gì kia chứ? Lại nói, mấy chuyện trước kia cũng không thể nói đều là tôi sai được, tôi là một kẻ tiểu nhân tôi nhận, nhưng tôi cũng chỉ là đẩy các cô ấy một phen, nếu là các cô ấy thật giữ mình trong sạch, tôi cũng không thể dùng bất cứ giá nào đúng không? Thêm nữa, người trong giới này của chúng tôi, nếu không có khả năng chịu áp lực sao được, chẳng lẽ bản thân uống thuốc quá liều rồi chết, đi đường không nhìn đường bị tông chết còn muốn tính trên đầu tôi sao? Vậy tôi cũng quá oan…… Đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-hoang-hien-dai/2556514/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.