Anh không vội, nhưng bà nội của anh lại rất gấp rồi, vội vã muốn thấy cháu dâu, vội vã muốn ôm cháu ngoại.
Cuối cùng còn đem Thầy Chu tới nhắc anh. Thầy Chu khuyên anh kiềm chế làm việc lại, tiền kiếm nhiều hay ít không quan trọng, đủ sống là được.
Công tác cùng sinh hoạt phải được cân bằng. Đàn ông nghẹn lâu lắm đối với thân thể cũng không tốt.
Anh lúc ấy xuy thầy Chu một tiếng. Có một số việc chính anh cũng có thể dùng tay giải quyết. Mặt khác còn có chuyện gì so với việc kiếm tiền, càng làm cho nhân tâm kiên định lại cân bằng.
Chờ ôm mềm hương ôn ngọc trong ngực, anh mới biết một tiếng xuy kia của chính mình có bao nhiêu là ngốc nghếch.
Trần Phóng bảo đảm với ba Tích là 9 giờ sẽ đem người đưa đến nhà. Đào Hiểu Tích đi vào cửa nhà cũng vừa mới 9 giờ quá một phút.
Cô thay xong giày vội vã mà đi vào trong phòng mình. Vừa đi vừa đối với hai người ở trong phòng khách xem TV nói:
"Không biết hôm nay buổi tối bị điên cái gì, trên đường đều phá hỏng."
Mạnh Thanh nhìn chằm chằm hai mắt rồi xuống miệng cô. Lời nói ở giọng nói vòng vòng, lại nuốt đi xuống, tính, nữ đại bất trung lưu.
Hai người lại mau kết hôn, chỉ cần không phải đêm không về ngủ, bà cũng coi như nhìn không thấy theo bọn họ đi.
Đào Văn Vĩnh vui tươi hớn hở mà đối Mạnh Thanh nói:
"Trần Phóng tiểu tử này còn rất có uy tín. Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-chi-dong/2827344/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.