Trần Phóng tựa lưng vào ghế ngồi trên xe dưỡng thần, Đào Hiểu Tích nhìn mặt anh có chút trắng bệch, không xác định là anh đang ngủ hay là ngất đi rồi.
Trần Phóng giật giật thân thể, mở mắt:
"Ba mẹ lên xe?"
Đào Hiểu Tích nhìn anh đến xuất thần, bị anh đột nhiên lên tiếng mà hoảng sợ.
"Đã, lên xe. Anh còn tốt không?"
Anh uống nhiều tới mức không thể hình dung, cuối cùng trực tiếp lấy rượu trắng mà rót.
"Không tốt lắm, đau đầu, dạ dày cũng đau, toàn thân đều đau."
Đào Hiểu Tích nghĩ nghĩ:
" Em giúp anh xoa xoa?"
Trần Phóng nhíu một chút mi, ý vị không rõ mà nhìn cô:
"Muốn xoa chỗ nào?"
Thanh âm của anh rất thấp lại có chút nhẹ nhàng. Chỉ có hai người bọn họ mới nghe được, nói như thế nào đây, có điểm câu người, vẫn là cố ý.
Đào Hiểu Tích xê dịch mông, kéo khoảng cách hai người ra xa. Trần Phóng xem động tác cô tưởng tượng đem người này hung hăng mà dày vò cô, sinh khí.
Đào Hiểu Tích vỗ vỗ đùi chính mình:
"Anh nằm đi lên, em xoa xoa huyệt Thái Dương cho anh."
Trần Phóng mi nhướng đến càng cao chút, nhìn đôi mắt cô rồi gật đầu đáp ứng.
Đào Hiểu Tích biểu tình đứng đắn lại vô tội, chụp một chút chân anh
"Mau nha, anh không cần phải khó chịu, em thực dùng được, em từ chỗ mẹ học được đó."
Trần Phóng không nhịn được mà bật cười.
Hôm nay, bọn họ cũng thân mật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-chi-dong/2827339/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.