*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Yuki
Sáng hôm nay tôi bị ông nội gọi dậy, cách ông nội gọi tôi rất kỳ lạ. Ông không tự mình gọi đâu, cũng không động tay lay tôi hay là kéo chăn này nọ.
Ông có một cái máy ghi băng kiểu cổ điển mà khi còn nhỏ tôi thường dùng để học tiếng Anh. Cuốn băng trong đó nhiều năm như vậy vẫn có thể dùng được, nhưng cả cuốn băng chỉ có một câu duy nhất là còn có thể nghe rõ: Tới là come đi là go, come come go go. Mấy cái khác nghe như con vịt bị bóp cổ kêu cạp cạp.
Sáng nay tôi thức dậy trong tiếng "căm căm gâu gâu", mở mắt liền thấy đầu của ông nội sấn tới. Trong mơ màng chỉ thấy đỉnh đầu trọc lóc của ông không biết mọc thêm mấy sợi tóc lúc nào: "Lộc Lộc dậy rồi hả con, mau tới giúp ông nội nào".
Tôi ngồi dậy dụi mắt, tỉnh táo lại tí, vén chăn lên xuống giường: "Sao vậy ông nội?"
"Máy kéo bị hư rồi, nhưng mà ông nội có hẹn chơi mạt chược với Trương A Bà bên đường Bạch Vân rồi, lần lữa nữa thì trễ mất. Lộc Lộc à lát nữa con giúp ông đem máy kéo ra tiệm sửa xem sao".
Máy kéo của ông nội hàng năm đều phải qua mấy lần "phẫu thuật" lớn có nhỏ có, bên ngoài vẫn sung sức khả quan, nhưng thực tế bên trong đã đổi mấy bộ phận, có thể sống đến hiện giờ cũng xem như là một điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thanh-cam/977341/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.