Nghe thấy thế, Vương Kỳ phì cười nói: “Nói chứ, cách ăn nói của cậu cũng khá giống anh ta rồi đấy”.
“Lượn! Toàn nói vớ vẩn!”, Triệu Băng Linh lừ mắt.
“Tớ mà học theo anh ta thì cũng thành người vô lại à?”
Vương Kỳ mỉm cười nói: “Thế càng hợp chứ sao, hai người sẽ thành một đôi vô lại, xứng đôi vừa lứa…”
“Con nhỏ chết tiệt này, ngứa thịt phải không!”
Nói rồi, hai cô gái lại đùa giỡn phát ra tiếng cười vui vẻ.
“Tần Khải, anh đứng lại cho tôi”.
Phía khác, Tần Khải vừa đi ra khỏi phòng làm việc của Triệu Băng Linh thì đã gặp Chu Tư Tư đang hùng hổ đi tới.
Ngay khi nhìn thấy anh, cô ấy đã tức giận đùng đùng.
Cô ấy gào lên như con sư tử, suýt nữa làm điếc cả tai của Tần Khải.
“Trời, đúng là sư tử Hà Đông có khác!”
Tần Khải bịt tai lại, sau đó không nói không rằng mà chạy thẳng.
Các cụ nói rồi, đừng có động vào sư tử cái, nhất là khi nó đang nổi giận.
Nhưng Chu Tư Tư nào dễ buông tha cho Tần Khải.
Cô ấy lao tới như tên bắn rồi túm lấy tay Tần Khải.
“Tần Khải, anh còn định chạy à? Có chị đây rồi thì anh có chạy đằng trời”.
Chu Tư Tư lườm Tần Khải, lúc nói chuyện còn siết chặt tay.
Xuýt xoa.
Cơn đau ở tay truyền tới khiến Tần Khải lại hít vào một hơi lạnh.
“Người đẹp Tư Tư, tôi thật sự không nhìn thấy gì cả, mà thật ra chuyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-than-y-xuong-nui/2663444/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.