Tần Khải nhân đó chuồn luôn, sau đó vội vàng nhảy sang đầu bên kia thang máy để tránh phần tử nguy hiểm Vương Dao xa ra một chút.
Vương Dao được hời nên ngẩng cao đầu ưỡn ngực, ra vẻ như đừng chọc vào tôi.
Tần Khải ngoan ngoãn đứng một bên, nhưng phải công nhận một điều là bộ ngực khủng của Vương Dao đã khiến anh được mở rộng tầm mắt.
Khụ khụ…
Đương nhiên, anh chỉ thưởng thức qua ánh nhìn thôi.
Tần Khải xin thề với trời là anh không hề có suy nghĩ gì khác.
Sau khi lên xe, Vương Dao đặt tay lên vô lăng, sau đó mỉm cười để lộ hai cái răng nanh.
Cô ta mỉm cười xấu xa rồi đạp mạnh chân ga.
“Ôi cha mẹ ơi!”
Cảnh vật bên ngoài trở nên mơ hồ, Tần Khải lập tức đen mặt, suýt nữa thì ngất xỉu.
May mà anh đã có chuẩn bị từ trước nên đã lấy kim châm cứu ra rồi tự châm cứu cho mình, bấy giờ mới tỉnh táo lại.
Qua kính chiếu hậu, anh nhìn thấy Vương Dao cười tươi như hoa.
“May mà cô không lái máy bay!”
Tần Khải vừa tự châm cứu vừa oán thán.
“Anh… có tin tôi có thể nhấn ga tiễn anh lên mây không?”
“Thôi đừng… Cô là nhất, nhất cô rồi!”
“Thế còn được, hừ!”
…
Nhờ câu khen của Tần Khải, mà Vương Dao đã thả chậm tốc độ lại.
Tần Khải ngồi ở hàng ghế sau cũng thở phào một hơi.
Đúng là tiểu nhân và phụ nữ đều khó chơi như nhau…
May
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-than-y-xuong-nui/2663395/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.