Từ khi hạ phàm, Tô Cùng cũng chưa tắm nước nóng lần nào.
Dao trì thiên đình là tư vị gì Tô Cùng không nhớ rõ, hắn chỉ khẳng định là phi thường phi thường tốt, nhưng hắn cảm thấy đại khái cũng chưa chắc thoải mái như hiện tại.
Nước ấm dung dung bao quanh toàn thân, muối tắm làm màu nước nhiễm xanh ngọc bích, mùi hương thư giãn theo hơi nước bốc lên tràn ngập cả buồng tắm, còn có Lâm Phùng, ngồi xổm ở bên cạnh, một bên khóe miệng nhếch lên, cười đến rất đẹp trai, lại đang nhìn mình...
"Thật là thoải mái." Tô Cùng nhìn chăm chú vào đôi mắt Lâm Phùng, nghiêm túc gật đầu.
Thoải mái đến một trăm dao trì cũng không đổi.
Nước nóng đều bị muối tắm nhiễm màu, Lâm tổng phát hiện ngày hôm nay khẳng định cái gì cũng không nhìn thấy, thất vọng ra buồng tắm.
Tô Cùng ngâm đến khi nước nguội lạnh mới từ trong bồn tắm đi ra, sau khi ra ngoài hắn đem nước trong bồn tắm xả ra, sau đó như phòng sắc lang mà cấp tốc lau khô thân thể, mặc vào áo ngủ mới.
Áo ngủ màu xám ô vuông hoa văn đơn giản sạch sẽ, làm cho khuôn mặt Tô Cùng càng thêm nhu thuận mấy phần.
Thấy Tô Cùng từ buồng tắm đi ra, Lâm Phùng làm việc làm đến đầy người mồ hôi cũng đi vào tắm, sau đó mặc cùng một loại áo ngủ giống Tô Cùng đi ra.
Tô Cùng đưa lưng về phía Lâm Phùng đứng ở bên cửa sổ, liếc mắt nhìn hắn, liền ngượng ngùng xoay quay đầu lại.
Ao ngủ giống nhau như đúc...
Chờ chút, áo ngủ?
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-than-tien-he-liet/189108/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.