Mô phật, cuối cùng cũng có xôi thịt đó mấy cô... o( ^ 0 ^) 0
--- ------ ---
Xác định xong vấn đề công thụ, hai người lại bắt đầu xả quần áo lẫn nhau, phòng khách không mở đèn, màn ảnh TV phát ra tia sáng trần trụi trên da nhàn nhạt lạnh lùng, khiến cơ nhục chập chùng ẩn hiện, thân thể Lê Khải An cân xứng xinh đẹp bị quang ảnh một lần nữa phác hoạ một lần, nhìn qua càng thêm dụ người. Đôi mắt Sở Dục có chút đăm đăm, trong đầu từ ngữ hỗn loạn sắp xếp tổ hợp một mạch, cuối cùng vẫn chỉ nghẹn ra hai chữ "thật đẹp", đôi tay cứng cáp vuốt ve nhào nặn cái eo gầy của Lê Khải An.
"Còn chờ gì nữa?Anh có phải đàn ông không vậy?" Lê Khải An bắt tay che ở sau gáy Sở Dục, ép xuống ngực mình, khí tràng mười phần mà ra lệnh, "Liếm." (âu mài gọt... *lau mồ hôi* =.=")
Dưới sự kích thích, Sở Dục thông minh toàn diện logout, chỉ còn dư lại lý trí phục tùng mệnh lệnh, như cún con thuận theo duỗi ra đầu lưỡi.
Thủy sắc trên da óng ánh dọc theo ngực một đường đi xuống, vẽ ra một vết tích lập loè ánh sang nhạt, Sở Dục đem khối vải vóc vướng bận kéo kéo xuống dưới, lập tức há mồm ra.
Lê Khải An rên lên một tiếng, mười ngón tay luồn vào tóc Sở Dục khó nhịn mà dao động chốc lát, thanh tuyến mất tiếng, ra lệnh: "Anh chuyển thân."
"Chuyển hướng nào..." Sở Dục trong miệng bị chất đầy, nói chuyện hàm hàm hồ hồ.
"Đương nhiên hướng chỗ này a." Lê Khải An nhẹ nhàng vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-than-tien-he-liet/1462709/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.