"..." Diệp Phi Chu sửng sốt một hồi lâu, mới chậm rãi lấy lại tinh thần, "Em thực sự là... Suy thần tái thế sao? Đến tột cùng chuyện gì xảy ra?"
Thật sự không thể loạn a a a! Mỗi ngày đều nói, nói không chừng ngày nào đó liền biến thành thật!
—— Diệp tiểu thiếu gia phát điên mà nghĩ.
"Nói rất dài dòng." Thẩm Hành Vân khịt khịt mũi, như đang nghe mùi gì, lập tức vỗ đầu Diệp Phi Chu nói, "Dính như vậy không khó chịu sao? Không bằng về khách sạn tắm trước, thư thư phục phục nằm ở trên giường thổi máy điều hòa, nghe anh chậm rãi kể cho em." 1
"Nhưng em muốn biết liền..." Diệp Phi Chu vạn phần lo lắng.
Tắm hay không tắm đã không còn trọng yếu a, thực sự là đặc biệt muốn lập tức biết!
Hơn nữa coi như mình thật sự là suy thần, lẽ nào suy thần tồn tại không phải là làm cho người khác xui xẻo sao?
Bản thân suy thần như mình cũng xui tột cùng là chuyện gì xảy ra a!
"Đã chẳng hay biết gì mười sáu năm, cũng chịu thêm một canh giờ nữa thôi a, bảo bối." Thẩm Hành Vân chầm chậm nói.
Diệp Phi Chu không có gì để nói, đành hiếu kỳ tâm nín trở lại:...
Lúc này, Thẩm Hành Vân đem ngón tay cái ngón tay trỏ đưa lên môi, nhìn trời huýt sáo một cái.
Tà dương đã chìm vào dưới đường chân trời, còn sót lại ánh sáng nhạt ngoan cường mà đem bầu trời sơn thành màu chanh, hướng lên trên một chút thì bị nhiễm thành màu lam, mà theo tiếng huýt sáo của Thẩm Hành Vân, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-than-tien-he-liet/1462672/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.