Lâm Phùng lông mày giương lên, hơi kinh ngạc: "Cậu muốn phụ tá của tôi?"
Trương Dư Xuyên chuyên chú nhìn Trương Cẩn Ngôn, từng chữ rõ ràng lọt vào tai, giọng điệu bình tĩnh mà không hề gợn sóng: "Chính là cậu ấy, vô luận cậu cho cậu ấy nhiều hay ít lương, tôi ra gấp mười lần." 3
Trương Cẩn Ngôn tim run lên bần bật, như bị thứ gì mạnh mẽ va vào một phát, máu toàn thân đều sống, trong huyết quản đấu đá lung tung, đâm đến da dẻ hơi ngứa.
Hắn nhớ rất rõ ràng, câu nói mới vừa rồi kia, cùng với lúc trước "Tôi muốn hỏi cậu một người", đều là trong chương 3[thâu tâm tiểu trợ lý]. Bên trong câu thoại của nam chính, liên tưởng tới sáng sớm hôm đó Trương Dư Xuyên tại đình giữa hồ làm bút ký, Trương Cẩn Ngôn trong đầu loạn thành một đống, há môi một cái, trong gió ngổn ngang mà khép lại, bởi vì hắn hiện tại không còn gì để nói.
Anh... anh cái này... Nghịch ngợm tiểu... Tiểu tổng giám đốc, anh đến tột cùng còn phải cho tôi nhiều... Nhiều ít kinh hỉ?
Đừng nói mở miệng nói chuyện, hắn hiện tại oán thầm cũng không lưu loát.
"Cậu đang nói đùa?" Lâm Phùng trầm ngâm chốc lát, nghi ngờ nói.
"Tôi rất nghiêm túc." Trương Dư Xuyên khuôn mặt lạnh lẽo cứng rắn như đá, một bộ không hề cứu vãn chỉ chỉ Trương Cẩn Ngôn nói, "Tôi muốn cậu ấy."
Lâm Phùng nhìn Trương Dư Xuyên, rồi nhìn Trương Cẩn Ngôn, cau mày nói: "Này không phải nói muốn là được, cậu ấy ở chỗ tôi làm việc gần một năm, mọi mặt đều rất quen thuộc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-than-tien-he-liet/1462636/chuong-33.html