Hai người cùng nhau ăn xong cơm trưa, Trần An đứng dậy dọn dẹp bàn còn Bùi Tuấn thì đi ra ngoài phòng khách ngồi đợi. Nhìn bóng dáng bận rộn của người trong bếp anh liền không muốn hút một điếu thuốc.
Rõ ràng cảm thấy người ta đến với anh là có mục đích nhưng lại luyến tiếc cảm giác lúc này. Nhưng nếu không phải cậu có khuôn mặt giống như anh ta thì anh cũng sẽ không nhìn đến.
Cảm giác mờ mịt này khiến anh cực kỳ bực bội trong lòng. Anh lấy trong túi quần ra bao thuốc captain black rồi rút một điếu ra đưa vào miệng, sau đó anh lại lục trong túi quần lấy ra một cái zippo rồi bật nắp đốt điếu thuốc trong miệng.
Thà một làn khói ra anh không khỏi cảm thấy như vậy cũng không tệ, tuy ép buộc đứa nhỏ này đúng là lỗi do anh nhưng chắc chắn anh sẽ không để cậu chịu thiệt.
Trần An sau khi dọn xong bếp núc liền nhìn ra phòng khách, thấy anh hút thuốc thì thở dài. Đúng là thời đại nào cũng có người nghiện thuốc, cậu không ghét mùi thuốc nhưng cậu chưa từng hút.
Cậu lại trở vào bếp lấy hai quả cam khi đi chợ mua rồi lấy máy ép cam nho nhỏ cậu mua ở tiệm tạp hóa ra bắt đầu ép.
Mỗi ngày uống một chút nước cam rất tốt cho sức khỏe, cậu làm hai ly rồi đem ra ngoài.
Cậu không nói gì chỉ để ly nước trước mặt anh, còn bản thân thì ngồi bên ghế khác.
Bùi Tuấn liếc nhìn cậu rồi dặp điếu thuốc trong tay: "Cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tham-tien-tro-thanh-the-than/2904580/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.