Dùng cơm tối xong Bùi Tuấn cũng không ở lại mà vội va4 đi ra ngoài, hôm nay anh phải ở lại văn phòng túc trực. Các băng nhóm ở phía tây hình như đang tụ họp lại để đối phó với anh. Nhưng có vẻ bọn chúng quên rằng khu phố đen này làm sao mà gọp lại chỉ còn một người cai quản là anh đây.
Trước khi rời đi anh không quên nói với cậu: "Cậu ngủ trước đi không cần chờ tôi."
"Được." Trần An gật đầu, nhìn bóng lưng đi xa của anh m,à thở phào nhẹ nhõm.
Cậu lo lắng người đàn ông tinh lực dồi dào này sẽ lại yêu cầu cậu làm ấm giướng, ngày hôm qua tuy có vui sướng nhưng phần nhiều vẫn là đau đớn, có vẻ như anh vẫn là trai tân không có chút kinh nghiệm nào. Ngoại trừ việc nhìn thấy heo chạy thì thịt heo còn chưa đụng tới.
Một người đàn ông giữ mình trong sạch, nếu không phải bạch nguyệt quang của anh không nói không rằng mà rời đi thì có lẽ người đàn ông này vẫn còn tiếp tục giữ mình trong sạch cho anh ta.
Trần An đóng cửa lại rồi vào nhà bếp dọn dẹp. Eo cùng lưng cậu vẫn còn đau râm rang, không những vậy cái nơi khó nói kia bỗng trở nên cực kỳ nóng bức khó chịu. Khiến mỗi bước chân của cậu cũng trở nên khó khăn hơn. Chưa từng làm việc này bao giờ nên cậu cũng không hiểu phải làm sao cứ như vậy mà chịu sự khó chịu đó mà dọn dẹp xong nhà bếp rồi mới lê lết từng bước chân đi vào phòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tham-tien-tro-thanh-the-than/2904566/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.