Trần An sau khi đưa bốn tên đàn em đi chữa trị thì chạy về nhà. Đối với việc bị chặn đánh hôm nay cậu cũng không mấy quan tâm, bởi vì cậu chắc chắn dù không có đàn em của Bùi Tuấn thì một mình cậu vẫn có thể chạy thoát được.
Người xưa có nó 36 kế chạy là thượng sách. Nếu có thể đánh thì cậu sẽ đánh nếu không thể đánh thì cứ vắt giò lên cổ mà chạy thôi.
Về đến nhà thì bên ngoài cũng sập tối. Trần An lên phòng tắm rửa vài phút thì chạy xuống bếp nấu thức ăn. Cua khi sáng vẫn còn bốn con cậu nghĩ đến Bùi Tuấn sẽ không thích ăn kiểu phiền phức như lột cua liền tự mình lột sẵn rồi đem đi xào cay. Còn lại thì làm một bát canh cùng chút trứng chiên.
Khi Bùi Tuấn về thì cậu vẫn chưa làm thức ăn xong, cậu nghe tiếng mở cửa liền không khỏi kéo đầu ra sau nhìn ra cửa sổ ngoài phòng khách.
Thấy Bùi Tuấn đứng bên trong phòng khách cũng đang nhìn cậu liền không khỏi mỉm cười nói: "Về rồi á. Anh đi tắm đi rồi xuống ăn cơm."
"Được." Bùi Tuấn hai mắt sâu thẳm nhìn cậu rồi xoay người lên lầu.
Trần An chớp mắt đầy khó hiểu, hình như hôm nay tâm trạng của người này không được tốt cho lắm, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì. Cậu không nghĩ nữa mà tiếp tục làm thức ăn trong tay cho xong.
Hôm nay tuy ít món nhưng công trình lột của thực sự rất phức tạp, để có thể lấy tất cả phần thịt cùng phần gạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tham-tien-tro-thanh-the-than/2904542/chuong-21.html