- Tiếu nhi! Mau ăn cái này đi!
Lam Dạ Quân gắp cho Lâm Lạc Tiếu một miếng thịt nhỏ.
Nàng thấy vậy im lặng không nói gì, đem miếng thịt định bỏ ra.
- Mẫu thân! Phí phạm đồ ăn không tốt a~
Thấy con trai nhắc nhở, nàng đành ăn vào.
Lam Dạ Quân thấy vậy liền nháy mắt với tiểu Quân đáng yêu.
- Phụ thân! Người cũng ăn nhiều lên a~~
Lâm Lạc Tiếu thấy vậy liền nghĩ sao Quân Quân lại gọi phụ thân thuận miệng đến thế a~
- Lam công tử! Ta biết ngài cũng không phải người thiếu thốn gì, qua đêm nay mong ngài trở về chốn cũ cùng mỹ nhân của ngài!
Nàng không hiểu sao nàng vẫn cảm thấy xót xa chuyện cũ, nàng nghĩ có thể quên hắn nhưng khi gặp lại nàng liền biết nàng mãi mãi không thể.
- Tiếu nhi! Chuyện năm đó là hiểu lầm, ta..
Hắn cúi mặt làm bộ cô nương ủy khuất.
- Mẫu thân! Phụ thân thật tội nghiệp!!
Nhìn thấy hắn cùng Quân Quân như vậy, nàng liền mềm lòng..
- Vậy ngài ở đây một thời gian rồi đi đi, hơn nữa nhớ trả phí ở trọ!
Nàng muốn rạch ròi quan hệ với hắn.
- Tiếu nhi! Ta không có ngân lượng, bất quá ta có thể làm công...làm..làm " ấm giường" cho nàng..
Nghe đến đây nàng liền phụt cơn ra ngoài... bao năm không gặp hắn lại vô sỉ hơn vài phần.
- Khụ...chỗ ta không cần công việc đó, nếu ngài không có ngân lượng liền trở về hoàng... trở về nhà đi!
Nàng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thai-giam-nguoi-dam-pham-thuong/2520157/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.