Ba người đứng sát vào nhau thì thầm to nhỏ, sau đó thì đẩy qua đẩy lại, có vẻ như muốn nói gì đó, nhưng không ai chịu lên tiếng.
Hàn Doanh thấy thế liền thêm một chút tác động: “Đã không ai có gì muốn nói, vậy đành làm phiền Chu trưởng quản vất vả một chuyến vậy.”
Lập tức một trong ba hạ nhân kia tiến lên trước ấp úng nói: “Nương nương, nô tỳ có điều muốn nói.”
“Ồ, ngươi muốn nói gì?”
“Thực ra...” Nàng ta ấp úng: “Nô tỳ có thể nói chuyện riêng với nương nương được không ạ?”
Hàn Doanh im lặng một lát, sau đó mới gật nhẹ tỏ vẻ đồng ý. Tiểu Hoa liền hiểu ý cho tất cả những người khác lui ra ngoài, bản thân thì vẫn thủy chung đứng cạnh Hàn Doanh.
Cửa chính vừa khép lại, người kia lập tức quỳ xuống: “Vòng cổ đó là do nô tỳ lấy trộm, xin nương nương tha tội.”
“Các ngươi cũng biết tội rất lớn sao?” Hàn Doanh đứng dậy đi đến trước mặt nàng ta: “Bây giờ ngươi giao vòng cổ ra, ta sẽ không truy cứu.”
“Chuyện này...”
“Thế nào? Không muốn?”
Nàng ta vội vàng phủ nhận: “Nô tỳ tuyệt đối không có cái gan đó, lấy trộm vòng cổ của người cũng là do nô tỳ bị ép, nếu không người nhà chúng nô tỳ sẽ gặp nguy hiểm. Bây giờ nó đang ở trong tay người kia rồi. Nương nương, cầu xin người tha cho nô tỳ.”
Hàn Doanh ngẩn ra: “Người kia là ai?”
“Thưa... nô tỳ không biết, người nọ không cho nô tỳ biết.”
Hàn Doanh vốn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thai-giam-bon-co-nuong-thich-nguoi/1916933/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.