"Ầm! Ầm! Ầm!" 
Ba tiếng sấm rền vang, sáu người Quan Tiểu Tiểu bị quăng ngã giữa trời mưa gió, hạt mưa to như hạt đậu lộp bộp rơi xuống người họ, đập vào miệng vết thương. 
Mỗi thành viên trong nhóm đều có ít nhất hai vết thương trên người, một là của tiểu tang thi, còn lại là do Mặc Ngôn động thủ. Hai nhát đều cắt sâu vào thịt, khi nãy hoảng sợ và khát vọng sống lấn át nỗi đau, bây giờ bị nước mưa xối trúng, đau đớn lập tức bùng nổ gấp hai, ba lần. 
Sự thống khổ này vượt quá sức nhẫn nại của họ. Sáu người đồng thời lấy tay che kín vết thương, quay cuồng mơ hồ trong cơn mưa. 
Mưa ở thời kì mạt thế mang theo virus tang thi, chỉ cần dính mưa sẽ có khả năng nhiễm bệnh, càng miễn bàn đến người bị thương như họ, một khi ướt mưa thì xác suất hoá tang thi... 
Đám người cắn răng chịu đựng sự đau xót, nghĩ đến chuyện đấy mà mặt trắng bệch, họ tuyệt vọng nằm sấp trên mặt đất, dùng cả tay lẫn chân mà bò, họ phải đi trú mưa! 
Mặc Ngôn vung dây đằng trên tay, một lần nữa hất văng sáu người đang lết lại gần kho hàng. 
"Cầu anh, cứu tôi!" 
"Cho tôi đi vào!" 
"Tôi không muốn chết." 
"Cứu tôi, cứu tôi đi, anh muốn cái gì tôi cũng đưa mà!" 
.... 
Bọn họ vừa khổ sở cực độ vừa van nài trong vô vọng. Mặc Ngôn lạnh nhạt, dùng dây đằng đóng cửa lớn vừa bị anh đá biến dạng đôi chút lại. 
"Phanh!" 
Hai cánh cửa sắt hợp vào nhau, che khuất hình ảnh bên trong nhà kho, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tang-thi-nuoi-trong-nha-lao-dai/211404/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.