Một người một tang thi, Mặc Ngôn ham muốn cỡ nào thì cũng không thể tuỳ hứng làm bậy.
Mặc Ngôn ôm Bạch Thần ngồi trên giường, bàn tay to nhéo nhéo đằng sau cổ cậu, anh hít sâu một hơi, nhấc miệng ra khỏi môi Bạch Thần rồi ghé vào cặp má mọng nước mút thật mạnh.
Lạnh lạnh, mềm mại, vị siêu ngon.
Mặc Ngôn suýt không nhịn được mà cắn một ngụm. Nhờ động tác này của Mặc Ngôn, mặt Bạch Thần dính một mảng nước miếng lớn.
Bạch Thần theo bản năng giơ tay lau đi.
Mặc Ngôn bá đạo giữ tay Bạch Thần lại, làn da mát lạnh tiếp xúc với lòng bàn tay anh khiến lòng anh nhộn nhạo, tâm ý viên mã dùng ngón tay vuốt ve cổ tay người yêu.
Lời nói cứng rắn không cho phép từ chối, "Bảo bối nhi, đây là đồ của lão công, không được lau."
Mặc Ngôn nghĩ tới vài thứ không đứng đắn lắm, mờ ám cười hai tiếng rồi ghì cổ Bạch Thần, kề sát tai cậu thì thầm, hơi nóng phả ra.
"Bảo bối nhi, lần sau chúng ta thử nhé?"
Anh chỉ chỉ mặt Bạch Thần.
Rõ ràng đơn thuần là một bãi nước miếng nhưng qua ngữ khí của Mặc Ngôn lại làm người ta liên tưởng đến thứ khác.
Bạch Thần nghe hiểu ngay, mỗi thế giới đều chết già cùng nhau, hai người đã chơi đa dạng các kiểu play, không riêng Mặc Ngôn muốn mà cậu cũng thế, nhưng khác biệt thân phận ngăn cách hai người nước sữa giao hoà.
Bạch Thần ban đầu hơi uỷ khuất vì không thể tiếp xúc thân mật với Mặc Ngôn, nghe anh nói thì gật đầu dứt khoát không chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tang-thi-nuoi-trong-nha-lao-dai/1201387/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.