“Được rồi, bàigiảng đến đây là hết. Các em có vấn đề gì muốn thắc mắc hay không?”Giống như thường ngày, Diệp Tử Ngôn một tay cầm giáo án, một tay nângkính mắt.
Tuy rằng vẻ mặt không hề biểu lộ cảm xúc, nhưng quanhngười anh vẫn toát ra khí chất ôn nhuận thực nhẹ nhàng, rất dễ tạo đượcthiện cảm cho các học sinh.
“Thưa thầy!” Ngô Khiết Tào đột nhiên mở miệng, tiếng nói trong trẻo vang lên khi cả lớp đều đang lắc đầu lại càng thêm nổi bật.
Dường như đã quen với việc trở thành tiêu điểm giữa mọi người, Ngô Khiết Tàomặt không đổi sắc nói: “Dự báo thời tiết nói này hai ngày nhiệt độ xuống thấp, thầy nên chú ý sức khỏe một chút.”
Tuy là câu nói quan tâm nhưng vẫn mang theo giọng điệu ra lệnh.
Diệp Tử Ngôn nghe xong không những không có tức giận, mà sau một thoáng kinh ngạc còn cảm thấy trong lòng ấm áp.
Anh khẽ mỉm cười, giọng nói mềm mại đến khó tin: “Được. Các em cũng vậy, nhớ chú ý sức khỏe. Tan học”
Cả lớp kéo dài giọng, đồng thanh chậm rãi chào cho có lệ: “Chúng ~ em ~ chào ~ thầy ~ ạ ~”
Đây là cuộc sống cực kỳ bình thường ở trường học. Mỗi người đều có đủ loạicác loại mặt nạ cho riêng mình, ở trước người mình thích thì có một vẻmặt, trước người mình ghét thì là một vẻ mặt khác, trước người chỉ cóquan hệ xã giao thì lại đổi sang vẻ mặt phù hợp, đương nhiên ở trước mặt thầy cô giáo thì phải tỏ ra vô cùng ngoan ngoãn, thông minh rồi.
Vừa thoát khỏi tầm mắt của thầy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tam-manh-nhat-lich-su/1855496/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.