Anh nhanh chóng mặc lại trang phục, quay trở về phòng sách. Cậu lúc này đang ngồi trên ghế sô pha, hai tay nắm chặt trên đùi, mặt đồng thời cúi gằm xuống. Không giám nhìn thẳng.
Anh từ từ đi đến, ngồi xuống bên cạnh cậu, lên tiếng hỏi.
- Bây giờ em tính sao? Quay về kí túc xá chứ?
Cậu nghe đến đây liền lắc đầu nguầy nguậy, nhỏ giọng nói.
- Thầy ơi, em không về đâu, thầy nhường nhà cho em đi, tiền của ba em ở hết trong này rồi.
Anh dựa vào lưng ghế, nhìn cậu một lúc, rồi thở dài ngao ngán.
- Em gọi cho tên môi giới lừa đảo đó chưa?
Cậu nghe đến đây dường như nhận ra điều gì đó, lục trong người tìm ra điện thoại, định bấm gọi hắn ta thì nhớ ra mình không biết số, lúc ấy vui quá còn chẳng nhớ chuyện giấy tờ. Giờ đây không có cách liên lạc, cậu nhất thời không biết phải làm sao, dán mắt vào màn hình điện thoại đang sáng.
Anh vẫn chưa biết, hỏi cậu tại sao không gọi cho hắn. Cậu do dự một lúc rồi ấp úng kể ra mọi chuyện khiến anh cạn lời, liên tục chửi cậu ngu gì mà ngu hết phần thiên hạ. Không biết làm sao mới đúng, cậu đành im lặng đến khi anh nói xong, rồi một lần nữa xin nhường nhà.
Anh vậy mà lại không đồng ý, di dời câu nói của cậu sang hướng khác. Đề nghị cậu ở lại sống cùng anh. Đầu cậu lập tức nhảy số, suy nghĩ không biết từ đâu lùa vào như nước.
" Dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tam-cua-nhuoc-dong/2998556/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.