Tiểu Tà! Tiểu bang chủ! Không muốn thâu tiền sao?
Tiểu Tà lắc đầu:
– Không cần! Chúng nó toàn là người đáng thương hại. Nếu chúng ta tiếp tục lấy tiền Tú bà, nhất định mụ sẽ bắt các cô gái đó tiếp khách thêm. Về chuyện này tuyệt đối chúng ta không nên làm như vậy. Chúng ta mau rời khỏi nơi đây.
Nói xong phóng mình ra ngoài. Bỗng có tiếng kêu:
– Tướng công! Muội ...
Cùng với tiếng kêu, Tiểu Thúy đã chạy theo Tiểu Tà. Tiểu Tà vội quay mình hướng về các cô gái và Tiểu Thúy nói:
– ... người đáng thương hại rất nhiều. Nếu tôi gặp được họ sẽ cứu giúp. Nếu không gặp duyên may thì đành chịu.
Các cô gái đều sụt sùi:
– Đa tạ Tướng quân!
Liền đó các cô gái đều bỏ chạy khỏi kỹ viện. Tiểu Tà và A Tam, A Tứ cũng rời khỏi kỹ viện. Nhưng vừa ra đến đại lộ đã nghe có tiếng kêu lớn:
– Tướng công ...
Tiểu Thúy tiếp tục chạy theo. Cô ta có chút e thẹn. Tiểu Tà dừng lại cười nói:
– Cô nương có gì khó khăn sao?
Tiểu Thúy khóc òa lên:
– Tướng công! Tiểu Thúy đã được tướng công cứu ra thì Tiểu Thúy là người của Tướng công rồi. Nếu Tướng công không dẫn muội đi theo thì muội biết đi đâu bây giờ?
Tiểu Tà hỏi:
– Tiểu Thúy cô nương không muốn về nhà sao?
Tiểu Thúy lắc đầu:
– Tướng công! Từ lúc cha chết thì muội bị thúc phụ đày đọa. Hôm qua đã bắt muội đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ta-than/2325743/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.