Đến sáng hôm sau, Tiểu Tà cho gọi mọi người và thưởng cho những người đã dự cuộc chơi “Cạo lông mày” trong đêm qua, mặc dù đều bị chàng tìm ra tất cả.
Mỗi người đều được thưởng một tấm ngân phiếu một trăm lượng và đám đông đều đồng thanh hoan nghênh chàng. Sau đó họ giải tán, riêng tên Ngư Vỹ còn đứng gần đó nên Tiểu Tà bước đến hỏi:
– Ngư Vỹ, kỳ tới có lẽ ngươi sẽ đón thuyền phải không?
Ngư Vỹ nhìn chàng trả lời:
– Kỳ nào cũng vậy! Nhiệm vụ thì làm thôi.
Tiểu Tà hỏi tiếp:
– Mấy ngày nữa mới đến kỳ hạn?
Ngư Vỹ đáp:
– Cứ một tháng thuyền mới chở đồ dùng cho đảo một lần và còn chừng sáu hay bảy ngày nữa là đến hạn kỳ rồi.
Tiểu Tà lại hỏi:
– Chỉ có tiếp tế lương thực không hay sao?
Ngư Vỹ đáp:
– Ngoài việc tiếp tế ra, nếu có phạm nhân hoặc thượng cấp cho người đến quan sát thì cũng đi luôn.
– Một chiếc thuyền ấy thì chở được bao nhiêu người?
– Nếu không vận chuyển lương thực thì có thể chở hơn trăm người.
– Ngươi có trở lại lục địa không?
Ngư Vỹ ngập ngừng:
– Tôi đã bị trúng độc của Tướng quân rồi, nếu về lục địa mà Thần Võ môn phát giác được thì phải chết.
– Vậy ngươi không trở về lục địa à?
– Đúng vậy!
– Nếu ngươi thay đổi tốt, mọi người sẽ tha thứ cho ngươi và đợi khi lên tàu, ta sẽ giải độc cho ngươi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ta-than/2325714/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.