Ngày thứ nhất, không có gì rắc rối xảy ra ...
Sáng ngày thứ hai, Thanh Ký Sơn xuất hiện trước ngục thất cười nói:
– Dương Tiểu Tà! Bây giờ người cảm giác ra sao?
Dương Tiểu Tà biết Thanh Ký Sơn đang theo đuổi âm mưu của hắn, nen giả cách:
– Thanh ... Ký ... Sơn! Ngươi rất ... độc ... ác ...
Tiếng nói đứt đoạn và yếu ớt, làm cho Thanh Ký Sơn nghĩ rằng thuốc độc đã phát tác, đắc ý cười nói:
– Thời gian báo thù đã đến rồi. Dương Tiểu Tà, bây giờ ta phải đánh ngươi đủ một trăm roi, để cho ngươi thưởng thức cái lợi hại của tiểu gia.
Nói xong, Thanh Ký Sơn mở cửa ngục thất bắt Dương Tiểu Tà kéo ra sân, trói vào một cây cột chuẩn bị đánh.
Tiểu Tà đã có dự tính, muốn bắt Thanh Ký Sơn làm con tin để trao đổi Tiểu Thất, nhưng nghĩ đến hai người còn đang bị thương, dù muốn chạy cũng không chạy xa, nhất định sẽ bị đối phương bắt trở lại, nên cố nhịn nhục thêm mấy ngày nữa để cho Tiểu Thất bình phục mới cử sự.
Bởi vậy, Tiểu Tà nghĩ đến Thanh Ký Sơn đánh trả thù một trăm roi chỉ là chuyện nhỏ. Trước đây Tiều Tà đã bị Lão Đầu đánh quen rồi, thì một trăm roi đâu có ăn thua gì.
– Phạch! Phạch! Phạch!
Thanh Ký Sơn vừa đánh vừa cười, nói:
– Tiểu Tà! Ngươi cảm giác ra sao?
Tiểu Tà trên lưng đã nổi lên mấy chục lăn roi bầm tím, trán đổ mồ hôi, nhưng vẫn cười nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-ta-than/2325711/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.